Buổi sáng trời mưa…
Trắng xóa trời như ly sữa nguội
Lỡ tay rơi
Lạnh từ dưới đất bay lên
Mặt
Nhớ tại sao dài quá
Tóc ơi!
Nhớ! Nói cùng ai
Kẻ dặm trường
Người còn chìm nổi
Giữa trùng dương…ba mươi năm
Đó, bao mùa nắng
Và mấy mùa mưa mấy tuyết sương?
Buổi sáng trời mưa
Em ở đâu?
Đang trên xe điện?
Tựa lưng tàu?
Nghe không tiếng rít
Trên đường sắt
Gió có se mòn vạt áo nâu?
Buổi sáng nhìn mưa
Rồi nhắm mắt
Nhốt em trong mắt
Bốn phương chìm!
Chỉ em sáng mãi bình minh cũ
Chút kỷ niệm hồng,
Nhớ chẳng quên!
TRẦN VẤN LỆ