Trăng ơi! đừng bỏ kinh thành
Hồn cố đô vẫn thanh bình như xưa.
Nhãn tiền chợt sáng thiên cơ,
Biết đâu ảo phố, mê đồ là đâu?
Ta say ánh lửa tinh cầu,
Dựng lên địa chấn loạn màu huyền không
Trận cười tan hợp núi sông,
Cơn mê kỳ thú lạ lùng cỏ hoa.
Hí trường nổi lớp phong ba,
Mượn tay ngụy tạo xóa nhòa biển dâu.
Hưng vong vạn lý thành sầu
Trăng ơi! đừng bỏ mái lầu nhân gian.
Ta chờ thiên địa giao hoan,
Nhập thần cây cỏ muôn vàn kiếp sau.
ÐINH HÙNG
(Giai phẩm Lửa Lựu, Hà Nội – Hè 1950)