Cả một trời hoa, một đất hoa
Hòa vào nỗi nhớ rừng Chapa
Ngang cầu Mây, thấy mình hiu quạnh
Ngựa bạch bâng khuâng, khách hỏi nhà
Chẳng có ai, tà áo vướng mây
Đã vương trên đỉnh khói sương này
Fan si Pan thẫn thờ hiu quạnh
Nghe núi rừng xa, gió thốc bay
Thôn bản vừa hun ánh lửa vàng
Rùng mình liên tưởng thủa hồng hoang
Thú kêu, ngỡ tiếng khèn ma quái
Bóng lẻ lênh đênh đợi biển trăng
Trôi mãi, khuya tan, khuyết nửa vòng
Trăng lên lừng lững cõi mênh mông
Thì ra hoài niệm mầu tâm cảm
Xuân trắng đào phai giữa sắc không
Hawthorne 8 – 12 – 2010
CAO MỴ NHÂN