Những Màu Trắng...
Mùa Đông có gió...
giá rét nhân đôi
nỗi buồn cộng hưởng,
chuỗi ngày chơi vơi...
Trời Trắng
Mây Trắng
Đất Trắng
và Gió cũng Trắng
không gian trầm lắng, hiu hắt
Gợi nhớ những màu Trắng xa xôi...
Trắng như trang giấy học trò chưa lem vết mực
Đàn cò Trắng tan trường nô nức
Muôn tà áo thướt tha, cả góc trời Trắng xóa
Nụ cười em Trắng đóa hoa
Mưa bụi Trắng giăng tỏa, chiều rơi thật chậm
Anh theo em về thầm ước con đường cứ xa
hay là vòng tròn để không có điểm Trắng chia ly
Ôi những màu Trắng diệu kỳ!
...
Trắng như cành Đông ủ rũ chịu tang
Chiều nghĩa trang, xanh mộ
Bóng Trăng tàn, thềm đá lạnh
Tiếng thời gian vọng về từ sâu lắng
Nửa hồn say, nửa hồn khập khễnh
Màu Trắng của những bóng ma chập chờn,
tan vào thế giới không sắc
như Anh...tan vào lòng đất
Ai còn...Ai mất?
Ôi những màu Trắng của phân cách!
Ôi những màu Trắng của mỗi phận người
Và đâu là màu Trắng của... riêng tôi?
Mimosa