Hạ Xưa
Gió ngỏ lời thương buổi Hạ đầu
Nắng chiều chưa tắt đã quên mau
Mùa Thu đến vội mây Thu nhạt
Từ đấy Đông sang xám một màu
Hoa Hạ năm xưa đôi mắt hiền
Mười lăm chưa đủ rộ cành duyên
Ngây thơ... Ta giữ màu Thơ trắng
Mai nhớ về nhau đẹp ảo huyền
Nhìn áng mây trôi, nắng xế chiều
Lòng ta dừng lại giữa cô liêu
Ước mong Hạ biếc cùng năm tháng
Để mộng vào Thơ đọng ít nhiều
Ôi nhớ làm sao mùa Hạ nào!
Con đường Phượng Tím nắng xôn xao
Tóc em sóng gợn đời xanh ngát
Thuyền đã về đâu đỗ bến nào !?
Mimosa