Hạnh phúc là không phải sống bon chen
Là an bài với phận làm thường dân
Không lăng xăng như những kẻ háo danh
Nhìn trời xanh thấy lòng mình thanh thản
Hạnh phúc là có hương thơm thoang thoảng
Của bông hồng nở một sáng trong veo
Cho bầy chim ríu rít ca hát theo
Ta ngồi đây một mình mà không lạnh
Hạnh phúc là ngồi đây ta viết sách
Và làm thơ để ca ngợi thiên nhiên
Sau cơn giông trở lại với bình an
Đem nắng về tràn lan nơi dương thế
Hạnh phúc là hồn nhiên như đứa trẻ
Khúc khích cười vì gói kẹo, đồ chơi
Là cho hồn bay bổng khắp muôn nơi
Nhưng vẫn đứng chân không dời mặt đất
Hạnh phúc là sống không hề hối tiếc
Không lo âu, không sợ hãi băn khoăn
Sống đường hoàng tâm thư thái bình an
Không mông lung trong muôn ngàn day dứt
Hạnh phúc là quên chuyện buồn lúc trước
Sống hôm nay và sống cho ngày mai
Sống lạc quan và sống với hăng say
Trong niềm tin và tràn đầy hy vọng
Hạnh phúc là được nhìn thấy cái đẹp
Cái dịu dàng, trong sáng của người yêu
Cho ta thấy yêu nàng biết bao nhiêu
Cho ta muốn hôn, ôm nàng thật chặt
Hạnh phúc là biết ta đã đạt dược
Điều ước mơ vì ta đã thành tâm
Và hành trình theo đuổi biết bao năm
Ta xứng đáng bình thân trong trời đất
Hạnh phúc là biết ta đã vượt hết
Cái tầm thường của chữ NGÃ, chữ DANH
Không còn gì để thắc mắc để ganh
Ta mặc khải cái THÀNH và cái TOẠI
BS. VŨ THẾ HƯNG