LTS. Cảm ơn GS Toàn Không ĐỖ ĐĂNG TIẾN đã gửi đến 2 bài thơ rất đạt luận về Triết học Thiền đăng trong Đặc San Xuân Canh Dần của Hội Ái Hữu Công Binh – Nam Cali.
BAN BIÊN TẬP.
ĐẠO
“Kính tặng Anh Nguyễn Năng Nhu”
Lẽ Đạo khó nghĩ suy
Hữu vi tuồng hư ảo.
Phật pháp vốn vô vi.
Nói năng đều chẳng tới.
Lý luận mắc thị phi
Đạo lớn vô công dụng
Nhất chân lìa tức phi.
Ngoài bặt muôn duyên khởi
Trong chẳng lý an nguy.
Tâm không, không đối đãi.
Ai hay ngộ tức thì.
BỬU ĐỨC
ĐẠO
Kính tặng Anh Bửu Đức
và cũng xin nối điêu để gìn giữ Đạo duyên này
NGUYỄN NĂNG NHU
Đạo cực kỳ huyền vi
Vốn bất khả tư nghì.
Không suy nghĩ đến được,
Luận bàn chẳng ích chi.
Có suy nghĩ cả đời,
Có luận bàn hết hơi,
Thì cửa Đạo vẫn cứ
Xa tít tắp mù khơi.
Đạo như trăng trên trời
Tỏa ánh sáng muôn nơi.
Khởi niệm như mây kéo
Che khuất trăng sáng ngời.
Và cũng vậy, ngôn từ
Đâu còn phải nghi ngờ,
Chính là tướng của niệm,
Là mây làm Đạo mờ.
Bởi Đạo mới tinh khôi
Mà niệm cũ kỹ rồi.
Lấy cũ mà tìm mới
Thì chỉ uổng công thôi.
Bởi Đạo là vô sanh
Mà niệm là hữu sanh.
Lấy niệm mà tìm Đạo
Ắt hẳn là không thành.
Bởi Đạo phi thời gian
Mà niệm là thời gian,
Nên bước vào cửa Đạo
Phải vô niệm hoàn toàn.
Vì khi niệm khởi lên
Thị phi xuất hiện liền,
Thế là có giản trạch.(1)
Thế là có phược triền.(2)
Vô niệm là vọng tâm
Dứt bặt tiếng nói thầm,
Khi đã vượt thoát được
Lưới thời gian giữ cầm.
Vô niệm tất tâm vong.
Tâm vong rồi pháp vong.
Khỏi cần phải tìm kiếm.
Cũng chẳng cần dụng công.
Phật Tánh hiển lộ ra
Qua diệu dụng Hằng sa.
Khéo nhận là thấy Đạo,
Cái nhiệm mầu bao la!
Cái vô thủy vô chung!
Cái vô tướng chân thường!
Cái tối thượng, tối hậu!
Cái diệu minh khôn lường!
Không hề có đường vào.
Nhưng sẵn đấy thuở nào.
Ngộ ra, lọt vào đấy.
Duyên phước biết là bao!
Cứu rỗi đích thị đây!
Phúc lạc là nơi này!
Nơi Bất Nhị tuyệt đối
Và chí thiện tròn đầy!(3)
NGUYỄN NĂNG NHU
1 Giản trạch là lựa chọn.
2 Phược triền là trói buộc
3 Chí thiên là không có gì hơn, là toàn hảo (perfect)