Nghe anh gọi mình “cô bé!”
Chợt nghe thơm ngát tuổi thơ
Có đôi mắt ai bối rối
Bàn tay ngập ngừng trao thư
Cô bé năm nao trở lại
Mở khung trời cũ mùa xưa
Vạt nắng xuân thì ùa đến
Rưng rưng những hạt sương thưa
Anh ơi cùng bé trở về!
Ghé thăm một khoảng trời mơ
Lạc đâu cánh diều nho nhỏ
Tìm hoài suốt quãng đời thơ
Theo bên anh đây bước nhỏ!
Đi lại những con đường xưa
Một quãng hồn nhiên đánh mất
Trên đường bước vội gió mưa
Bước chậm một chút nha anh
Thở đầy hương bưởi hương chanh
Kìa mái nhà ai thở khói
Chiều lam toả ấm mộng lành
Bên nhau con đường rợp bóng
Mình đi cho hết lối xưa
Ôm hết không gian mà thở
Hỏi nhau. Tình đã đủ chưa?.
Bàn tay bé đây hãy nắm
Mình đưa nhau khắp cõi mơ
Bước nhỏ ngày xưa quá ngắn
Giờ theo anh khắp trời Thơ
Vương Hồng-Ngọc