Anh và Mùa Đông
Tuyết rơi...
Hoa bay...
Hay mảnh vỡ của Sao Băng?
Cả không gian trắng
Em đứng bên cửa sổ...lặng
Nhìn thế giới lạnh lùng
Riêng em...
được sưởi ấm bởi tình anh ấm nồng
Bầu trời vuông vuông
Có anh trong nỗi nhớ
Nỗi nhớ ẩn hiện qua màn sương
rất dễ thương!
Dòng cảm xúc khơi nguồn...
Bụi tuyết nở bông
Lấp lánh dưới ánh nắng hồng
Như "màu yêu" đỏ rực
Đầy ma lực...
Ý thơ tuôn tràn, bay bổng
"Suối cạn ...chợt thành sông"
Len vào mạch sống
Rung nhịp thở mùa Đông
nhè nhẹ... vô cùng!
Tuyết vẫn rơi..."Biển Tình" gợn sóng
Lung linh bầu trời rộng!
Người có biết không?
Em đang nhớ mong!
Mimosa