Tháng Giêng đến gỡ vội vàng tờ lịch
Bước ra vườn khép cổng đợi mùa xuân
Từng nhánh khô ôm mầm sống âm thầm
Hoa cũng hứa, đợi xuân về sẽ nở...
Tôi đứng đợi trong lòng vu vơ nhớ
Chàng bướm xưa đã bay biến đi đâu?
Tôi lắng nghe nhè nhẹ chút u sầu
Nắng rất mỏng vẽ thêm màu cô quạnh
Tháng Giêng đến trời vẫn còn lành lạnh
Tôi co ro trong chiếc áo len mềm
Trong biếng lười đưa mắt ngó ra hiên
Con sâu nhỏ cũng biếng lười trong kén
Mùa xuân đến tôi tưởng mình đang hẹn,
Có một ngày đẹp lắm giữa mùa Xuân,
Có chim ca, có suối hát vui mừng
Chàng sẽ đến cầm tay tôi rất nhẹ.
Thật êm ái chàng dịu dàng nói khẽ:
Em yêu ơi, mùa xuân đã về kia!
Em thấy không hoa bướm đã cận kề,
Sao còn đứng buồn làm chi mãi thế.
SƯƠNG MAI