dòng tư tưởng hình hài pha cát mỏng
dải núi còn chênh chếch thủy tinh sương
đêm chưa vợi sáng cũng vừa thắm gượng
nhìn quanh đây như thể ghé ngàn phương
em ở lại vũng buồn cao nguyên rủ
tóc thơm tho vạt nắng ngả phù du
đừng thức dậy làm gì đâu thương đủ
trọn mối tình thế kỷ quá ngàn thu
lời tha thiết không sao cùng tâm nội
cả không gian một khắc đã thôi nôi
tình vời vợi đất nước còn trôi nổi
ngừng nơi nao cũng chỉ thoáng pha phôi
hãy đứng thẳng nhận hạt mưa vừa ngả
vào bàn tay mỏi mệt thế hệ qua
để cặm cụi đổ xuống bờ sông hạ
dòng nước kia sẽ có lúc trong ra
LƯU NGUYỄN ĐẠT
19 September 2009