JE T’AIME A L’ÉGAL DE LA VÔUTE CÉLESTE
Tình của tôi yêu em như vòm trời
Ở đó ánh mắt bồ câu của em là tinh tú
Tình của tôi yêu em như giải thiên hà
Ở đó nét cọ son của em là cầu vồng cho tôi đi tới
Tôi không có kim cương sáng bằng ánh mắt của em
Tôi không có lam ngọc xanh bằng nét vẽ của em
Làm sính lễ hỏi em người hôn phối
Cho một ngày em mặc áo trắng bằng ren
Trên chuyến xe ngựa trắng, trở về tòa lâu đài của tuổi nhỏ
Hoặc một ngày em mặc áo gấm đỏ? khăn vành xanh
Trở về quê trên chiếc thuyền mộc mạc của kinh rạch miền Nam
con ngựa ô nhún nhẩy, “em theo chàng về dinh…”
Phải chăng tất cả là ảo vọng?
Trên đỉnh cuộc đời đã lắm phù du…
Cho nên tôi phải lấy ngôn từ làm căn bản yêu em
Để ánh mắt em bừng sáng dọi lan trên vòm trời định mệnh
Cho nên tôi sẽ đi tới tình yêu trên chiếc cầu vồng em vẽ
Tôi yêu em với ngôn từ
Em vẽ tình tôi bằng cọ son
JE T’AIME A L’ÉGAL DE LA VÔUTE CÉLESTE
DƯƠNG NHƯ NGUYỆN
JULY 2009