em có lại đất trời hủy hoạ
ẩn non sông ý chí thăng hoa
nhưng bờ ngô sở đầu đuôi bạt
nên chả gặp nhau vẫn cách xa
tâm núi lửa băng hà vũ trụ
lúc đam mê lúc nợ ngàn thu
ngoảnh đi không nỡ say chung thủy
đành để trần gian bạc hận thù
bên việt thức hoàng hôn giấc tịnh
xưa là vàng nay chỉ thau vinh
kệ kinh đọc ngược vương nguyên lụy
chứa ngoạ long thành phố mạt linh
thơ tứ tuyệt nghiêng hồn khởi vợi
ngát ngàn xuôi tình nước chơi vơi
nghĩa ân chưa hẳn quên kỳ vọng
còn đợi lòng người tụ khắp nơi
LƯU NGUYỄN ĐẠT