ta ghép đá thủy tinh trên cát vụn
nắng xuyên qua thành quách trắng thay vôi
huyền biến mỗi bước hồng mưa ngấm vội
cố quận xanh vạt lá rủ mây trôi
áo lụa mỏng thân chiều hoàng hôn đọng
phẩm hồn phai nước vắng vọng loang qua
tay thủy trúc vuốt ve bờ ngấn lạ
môi em nồng ửng ấm vực biển xa
màu rêu tím đường xưa lên gió lộng
dốc ly hương khói bạt giấc miên du
ngoảnh nhìn lại chỉ thấy dòng sông cũ
nước mắt đời vết tích ngả phong thu
lòng thăm thẳm bên nhau vùng sa mạc
bới đất liền lý tưởng lặn u mê
mỗi tiếng gọi ngược chiều thêm hà lệ
đẹp mà buồn thung lũng của hoang tê
LƯU NGUYỄN ĐẠT