quên đi lối nắng nhạt nhoà
ngẩn ngơ thấy lại dạ hà đêm xưa
đội trời nỗi vắng mây mưa
ngược dòng âm hưởng nhạc thưa vọng hồng
em đi như thể nặng lòng
bờ vai gánh cả càu vồng ly hương
bên này gió ngập đồi sương
xoá từng ngọn cỏ thân thương ngây tìm
em đi như nước ẩn chìm
vực sâu chứa đủ góc nhìn vu vơ
mà sao đã vội khuất mờ
thênh thang còn nửa kiếp hờ lặng du
em đi chết cả hoang vu
ngõ rêu xoá tận ngàn thu viễn chiều
bờ môi ngọt lịm hồn xiêu
dấu yêu em vẫn còn điều chưa quên
LƯU NGUYỄN ĐẠT
22 June 2008