Hình như mưa gió ghé qua đây
Đường phố lan man những dấu giầy
Một cánh hoa thơ đang lẻ bạn
Vài dòng tâm sự giữa đôi tay
Sông xưa nước cạn khô bờ vắng
Chùa cũ tình dâng ngập ý đầy
Vần vũ bao phen rồi tĩnh lặng
Lòng sao tan tụ tựa bè mây?
CAO MỴ NHÂN
MƯA HỒNG
Xuân về môi thắm đẹp nơi đây
Muôn cánh đào bay níu gót giầy
Rực rỡ đường hoa mơ bóng sắc
Nồng nàn vạt nắng tưởng vòng tay
Ngày xưa đồi hẹn xa vời vời vợi
Năm cũ rừng thương nhớ ngập đầy
Một phút xuất thần quên cõi tục
Mưa hồng bay bổng ngợp trời mây.
NGUYỄN THỊ NGỌC DUNG