1
Anh ngồi đó mơ thiên đường hạnh phúc,
nắng nhung mềm rõ nét dáng hình em.
Với em, anh muốn nói điều rất riêng
bên chồng sách chợ chiều đang phủ bụi.
2
Chưa gió nổi mà nghe lòng bối rối,
vì tình em trôi nhẹ nhẹ như mây.
Có thể nào ràng buộc được chân mây,
nơi một thủa mùa Xuân còn ở đó.
3
Anh sẽ về để nghe em nói nhỏ,
chuyện tình yêu - những chuyện ngắn, chuyện dài.
Và đặt nhẹ bàn tay trên bờ vai,
năm tháng đi mà tình không chia cắt.
4
Sương nơi ấy như triền mây trắng đặc,
anh vẫn chờ em trắng một bến sương.
Tưởng đã thân, mà ánh mắt hoang đường
Em có nhìn anh như người lạ mặt?
5
Những con chim khoác áo màu hong nắng,
tiếng hót bay cao rất đỗi lạ lùng.
Với anh, từ sâu thăm thẳm đáy lòng,
lời em nói như vẫn còn âm vọng...
VIỆT BẰNG