suối nước trong như dòng sữa mẹ
ca dao buồn mẹ hát con nghe
vào đời thuở ấy còn non trẻ
nhịp võng ru con giữa nắng hè.
ôi nhớ quá những ngày đến lớp
cầm tay con mẹ giắt đến trường
hôn con rồi mắt mẹ nhớ thương
con nhìn mẹ mờ khung cửa chớp.
thuở ấy nắng hồng trên đỉnh núi
cúc vàng rực rỡ đón heo may
vườn nhà chim hót vang bờ giậu
tím đỏ chuồn ngô lướt cánh bay.
tóc mẹ thơm mùi nước lá chanh
mẹ hong trước gió mây trời xanh
con ngồi nhìn mẹ vòng tay khép
nhoẻn miệng con cười mắt chớp nhanh.
nhớ quá đi thôi thuở cốm hồng
mùa thu dìu dịu ánh trăng trong
mẹ bầy mâm cỗ nhiều hoa quả
con múa đầu lân mẹ đứng trông.
rồi mùa xuân đến pháo hồng bay
hoa cúc rung rung động cánh gày
mẹ đứng trên thềm cười rạng rỡ
môi trầu ửng đỏ má hây hây.
lớn khôn mỗi bước xa thêm mẹ
nhịp võng ru con giữa nắng hè
mất cả tiếng chim rừng hót vọng
những đàn dế nhỏ những bầy ve.
giờ đây ngày tháng lòng mong đợi
nhớ mẹ lòng con chẳng thấy nguôi
những lúc đêm khuya con chợt tỉnh
lần tìm sữa mẹ ấm bờ môi.
suối xa con nước theo trăng đổ
cọp nhớ rừng khuya gọi mẹ hiền
sữa mẹ thoáng thơm mùi thuở nhỏ
tuổi thơ lồng lộng ánh trăng xiên.
NGUYỄN TRUNG DŨNG