Ðã biết thân này giả hợp thôi,
Ðủ duyên: hiện hữu, rã: tan rời.
Khi tồn thân xác, còn đau, bệnh,
Lúc trút hồn-linh, hết khóc, cười!
Sự thế lăng nhăng, sao luyến tiếc?
Chuyện người điên đảo, chẳng buồn vui!
Bại, thành.. cũng một duyên sinh, diệt,
Ánh đạo từ, tâm nguyện chiếu soi!
DƯƠNG HUỆ ANH