Vần thơ ? Ừ nhỉ lâu rồi
Em không dệt nữa vì người đã xa
Đã đem bán mảnh trăng ngà
Đã đem đốt cả trời ta với mình
Vần thơ ? Ừ nhỉ chúng mình…
Xưa kia rót mật ươm tình ngẩn ngơ
Tình giờ héo uá trụi trơ
Người giờ quên những vần thơ ấm nồng
Vần thơ ? Ừ nhỉ cho không
Như hồn hai đứa một lòng cho nhau
Thu đi đông đến, thay màu
Thơ mình cũng úa cũng nhàu, xác xơ
Vần thơ ? Ừ nhỉ vần thơ
Bây giờ có dệt cũng thừa mà thôi
Còn ai đọc để cùng vui
Còn ai nhung nhớ để cười với thơ…?
THI HẠNH