Chiều cuối năm Tây, tính sổ mình,
Lên voi, xuống chó, nghĩ mà kinh!
Trăm lo khuya, sớm, vì cơm áo,
Ngàn khổ ngày đêm, bởi lụy tình!
Nửa vạn trang thơ, mình tự khoái,
Vài ba tập nhạc, dám ai khinh?
Y sinh, làm giúp cho thiên hạ,
Tự chữa mình, vui cõi ngục hình
Khai thị, ơn sâu Bồ Tát độ,
Dậy, nuôi, nghĩa nặng, Mẹ Cha sinh!
Gia đình, đồng loại – thù hay bạn-,
Rộng mở tâm Bi, thế giới bình!!
DƯƠNG HUỆ ANH