Tôi về đúng lúc trăng lên,
Trung tuần cứ ngỡ thiên niên nguyệt tà
Đường xa chi mấy mà xa
Chưa đầy hăm bốn tiếng là tới nơi.
Khi đi trăng giữa đỉnh trời
Giờ về bóng nguyệt đã rời sang tây
Ngó qua ngó lại vòng tay
Hình như buông lỏng trọn ngày gian nan.
Vẫn đây thiên hạ họ hàng
Bâng khuâng nhuốm vẻ ngỡ ngàng cho ai
Lối xưa in dấu chân hài
Nay tìm ướm thử thấy vài so le.
Nhìn người còn tưởng đang mê
Thì thôi tất cả trả về chiêm bao
Hoa xuân đã lạt sắc đào
Vài ba tuần nữa sẽ chào nhau đi.
CAO MỴ NHÂN