|
|
Thơ mới & thơ tự do |
HƯƠNG PHÙ DU
|
BÍCH XUÂN - đăng lúc 04:15:58 AM, Jul 24, 2004
Mình tôi bên bóng đèn xinh Lạnh lùng cơn gió vô tình trời xa Ngẩn ngơ vũ trụ bao la Câu thơ đẹp nhất làm quà cho anh.
Thành xây mộng đắp cho xanh Chiều hôm say đắm bên anh bên đời Hương thơm hoa cỏ rạng ngời Ðam mê vô tận tuyệt vời từ đây.
Hoa mai anh tặng tôi say Suy tư đem lại rứt ray băng hàn Ðơn sơ hạnh phúc nhẹ nhàng Ngày kia anh đã dễ dàng... phụ tôi
Cúi hôn mặt đất như vôi Hư vô như chết mình tôi bên đường Ân tình một tiếng yêu đương Liệng tôi trong đám mười thương gợi sầu
Tôi trong sâu thẳm cơn đau, Lửa yêu thương đốt theo sau nồng nàn. Liễu thưa sương lạnh mang mang, Mền trong nệm gối muộn màng qua đêm.
Rồi đây có những đêm thâu Hoài thương thao thức vọng màu xôn xao. Quay lưng giã biệt niềm đau, Theo con nước lạnh – theo sau tháng ngày.
BÍCH XUÂN, Paris.
|
|
Created by Hiep Nguyen, Sept. 2003 |