…
Đường em bàng bạc sương mù,
Khờ như nai nhỏ chiều thu lá vàng.
Xa Sài Gòn nhớ hành lang,
Eden khu phố lang thang một mình.
Ngoài kia gay gắt nắng hanh,
Virginia có bức tranh Sài Gòn.
Bút nào vẽ lại trong hồn,
Của người xa xứ, đường mòn quê xưa.
Nghĩa gì tửu hậu trà dư,
Một đời tầm gửi cũng thừa thế thôi,
Eden sầm uất với người,
Riêng tôi lạc lõng, bước rời rã đi.
LÊ THỊ Ý