mưa không ướt áo mưa tình tứ
gió thoảng vấn lòng nỗi nhớ như
cỏ mướt đồi nghiêng chân bước nhẹ
bên đường mây đọng miệt thiên thu
mực xanh thấm ngọc hồn thơm toả
nhịp thở hương môi thoáng vọng qua
khẽ đụng không gian vừa biến thể
hoặc huyền tranh mộng ngả miền xa
mưa không ướt áo mưa ngầm ngấm
giọt nhạc mâm mê từng viễn âm
yếm nõn thân thương xuyên ánh bạc
đã lâu bờ cõi vẫn trầm ngâm
đêm vàng trăng nghẹn ngào bên suối
xoã tóc ngàn phương vực tím phơi
dòng ngát trong em rồi thức tỉnh
miên lay nước ẩn ứa trào trôi
LƯU NGUYỄN ĐẠT
6 September 2007