Có những ngày buồn thấm tủy xương.
Vườn sau vung cuốc, cuốc đôi đường
Trồng rau, rau cũng không buồn mọc,
Ươm cúc, cúc vàng chẳng nhụy hương.
Mỏi mắt đợi hoài trời chẳng mưa!
Cỏ mềm thiếu nước mọc lưa thưa.
Hình như lâu lắm không người viếng?
Ðường hẹp thôi rồi tiếng bước khua.
Như đá lăn mình trên lối đi
Ðời tôi con gái lệ hoen mi.
Sang Xuân hơi lạnh còn ôm tóc,
Tôi đã già nua trong nghĩ, suy.
Có những ngày dài như chiến tranh,
Nhưng tôi hạnh phúc rất mong manh
Mùa Thu sương ướt đôi vai nhỏ,
Hồn bỗng vương buồn trong giấc xanh.
LÊ THỊ Ý