Những mảnh tâm tưởng
ghép vào nhau
Khi ánh mắt tình cờ mở cửa
khoảng không gian
đàng sau hơi thở
Nơi khát vọng ngủ quên
như nàng công chúa
chờ được đánh thức
bởi những nụ hôn
Chẳng phải đâu
những dòng kênh
Nơi bản năng tự thuở hồng hoang
cuộn về thác lũ
Đó chỉ là hiện thân của ý tưởng –
thứ tặng phẩm không bị thời gian làm mục ruỗng
quỳ xuống
ôm nhau.
Bên kia nụ hôn
những đóa thời gian
hé mở buổi đầu
Hương thơm của âu yếm nâng niu
gây thao thức những bóng đêm trầm lặng
Đắm đuối hiến dâng
những ánh mắt, bờ môi,
những vòng tay
mở cổng vườn sâu
nơi đam mê xây rào chắn –
biến hóa không gian – bôi xoá thời gian
khép cửa giác quan
ngăn cản
cõi bên ngoài.
Adelaide 11/9/2005
HOÀNG NGỌC THƯ