Tuốt kiếm xin thề với gió sương
Đại bàng ngã cánh chốn biên cương
Ô Giang đất nước đâu còn nhỉ
Hạng Vũ ta xin thắp nén hương
Cứ nghĩ núi sông là bất diệt
Cúi đầu xuống tóc ngả vô thường
Kìa ai kiêu hãnh hồn non nước
Mai mốt cùng ta tát ánh dương
NGUYỄN THƯỢNG VŨ