Xướng:
XAO XUYẾN
Bỗng gặp người xưa thủa học sinh
Bút hoa vung nét mộng vân trình
Dòng đời trôi nổi tràn binh lửa
Ðất nước xoay vần ngập chiến chinh
Kẻ đắm chìm say cơn ngất ngưởng
Người lưu lạc dấn bước phiêu linh
Bây giờ còn lại niềm xao xuyến
Chợt nhớ mùa xuân của chúng mình
NGUYỄN THỊ NGỌC DUNG
Họa:
LỬA TIỀM SINH
Ðáy hồn ngún mãi lửa tiềm sinh
Dẫu mỏi chân trên mấy lộ trình
Ra biển ruổi dong thuyền viễn xứ
Ngóng quê oằn oại gót cuồng chinh
Xuân hồng vẫn sáng mùa hy vọng
Bút ngọc luôn bứng phút hiển linh
Năm tháng dần qua, sương gội tóc
Viễn phương vùi lấp chuyện riêng mình...
HỒ TRƯỜNG AN