Con chim ngói bước lần tìm cọng cỏ
Gom tha về xây tổ ấm uyên ương
Trái tim tôi cũng đôi lần biết nhớ
Biết tha gì mang đến biếu người thương?
Tôi muốn mang đời mình làm quà tặng
Ngại món quà không có chỗ dung thân
Nên lính quính vội vàng đem gói lại
Rồi lặng yên như chưa nói một lần
Cứ lẩn quẩn đến đời kia cạn kiệt
Lần ngón tay tính lại thấy già đời
Còn nuối tiếc là: má hồng môi thắm
Mà tiếng yêu...ú ớ chẳng thành lời
Hứa một buổi cùng cầm tay múa hát
Nhảy tung tăng như trẻ nhảy lò cò
Chơi cút bắt, cùng chui vào một xó...
Ôm nhau cười, tình hai đứa như... thơ
Con chim ngói đã xây xong tổ ấm
Còn tôi ngồi lúi húi với mộng mơ
Mộng đã chín và mơ kia sắp rụng
Bao giờ đây trái chín ngập vườn thơ
SƯƠNG MAI