Lại một hôm nghe dòng sông kể chuyện
Lời thì thầm quen lắm của năm xưa
Nghe sông nói, nước lại về trong trẻo
Chảy vui mừng như một thuở chưa mưa
Dòng sông đó tưởng đi không về lại
Để ta buồn từng ngày tiếp, ngày qua
Vẫn im lặng vì lòng còn mang nặng
Một tình yêu như sao của ngân hà
Vẫn cưu mang một nỗi lòng khắc khoải
Khuôn mặt nào đã ghi khắc, hằn sâu
Mà thể diện là chuyện trong thiên hạ
Nên lặng yên ngồi buộc mãi mối sầu
Rồi một hôm sông bỗng về kể chuyện
Những hẹn hò làm con nước reo vui
Niềm hy vọng lại thêm lần hội ngộ
Cùng ngao du xa thẳm một góc trời
Đó là lúc nợ tình ta sẽ trả
Hay người vay nào ai có đâu ngờ
Món nợ cũ: nụ hôn đầu còn thiếu
Trả một lần, hay nhường hết cho thơ?
SƯƠNG MAI