Nov 21, 2024   log in
 
home
thơ
danh sách tác giả
nhạc
truyện ngắn
biên khảo,phê bình
điểm sách
phỏng vấn
quan điểm
sinh hoạt văn học

ban biên tập
tìm kiếm
thư tín
giới thiệu sách báo
 
 
  Thơ mới & thơ tự do
LƠ LỬNG
ÐỖ QUÝ DÂN

Tôi sợ tôi phải nhớ
những quá khứ nhục nhằn
chắn ngang con đường trước mặt
để tôi phải rẽ về lối khác

Tôi sợ tôi sẽ quên
những quá khứ nhục nhằn
là bản chất của người tôi
tôi đã lột xác nhiều lần
nên thân tôi giờ đây mơ hồ lắm

Tôi không thể nhớ
tôi không thể quên
tôi lơ lửng trong khoảng đục
không phải thiên đường, cũng chẳng phải địa ngục
chẳng phải niết bàn, cũng chẳng phải cõi a tỳ
càng không phải cõi thanh tĩnh vô vi
tôi nằm ngoài không gian của những khái niệm trừu tượng
về xác thân và trí óc của con người

Bài thơ tôi viết
đang rữa nát như xác chết lâu ngày
ô hay, sao tôi vẫn còn nghe hơi thở?
phải chăng người đang chết trong cuộc sống
và cuộc sống đang rữa nát
như những quá khứ nhục nhằn
mà tôi không thể quên, không thể nhớ.

Bản án tủi nhục là bản án chung thân.

ĐỖ QUÝ DÂN


Created by Hiep Nguyen, Sept. 2003