Em vẫn đó, từ góc trời lận đận
Nhớ về anh màu sương khói chơi vơi
Cũng nhớ lắm, cũng xót xa nhiều bận
Cũng đi, về nghiền ngẫm nghĩa chia phôi
Em ngồi nhớ một vầng trăng thuở trước
Ngó vẩn vơ cũng chỉ thấy một mình
Anh bay mãi bằng cánh chim phiêu bạt
Gọi trăng về, trăng đó, vẫn lặng thinh
Em thao thức trong những đêm chờ sáng
Ngôi sao nào đang nhấp nháy ngoài song
Em chờ mãi, chòm sao hoài yên ắng
Hẹn hò chi khi người đã qua sông?
Lần thứ nhất nghe tim mình thảng thốt
Tình nào đầu, tình nào cuối đây anh?
Có thương lắm cũng chỉ làm hoảng hốt
Trái tim kia ai cột sợi chỉ mành?
Em đứng đợi giữa khuôn đời định mệnh
Người đi qua có vấp sợi chỉ tình?
Tia nắng mới hôn làn môi vội vã
Ðể em chờ trong ký ức vô minh
Vầng trăng cũ, có bao giờ anh hỏi
Có chờ nhau trong lồng lộng đêm sầu
Cây thắc mắc, gió nào ru khúc hát?
Ðể buồn loang vào thăm thẳm đêm sâu.
SƯƠNG MAI