Cuối mùa thu lá đã rơi gần hết
Còn trên cành vài ba chiếc chỏng chơ
Chung quanh tôi cây trọi lá bơ thờ
Im lặng quá như bức tranh không thật
Mùa thu ơi, mùa thu tôi thương nhất
Thương lá vàng trong sương trắng đìu hiu
Thương nắng thu vàng úa những buổi chiều
Thương gió nhẹ mà ươm đầy chất lạnh
Mùa thu ơi, bỗng dưng tôi so sánh
Thu và tôi ai đang lạnh hơn ai?
Thu hiên ngang, thu đang đứng bên ngoài
Tôi lạnh lẽo nên nấp sau cánh cửa
Tôi nhìn thu đang ung dung lần nữa
Mà gẫm mình không bước kịp theo thu
Tôi thương thu, thương từng vạt sương mù
Nâng thu nhẹ để lá không rơi hết...
Thu ơi thu, thu của trời tha thiết
Tôi, trọn đời sẽ mãi đợi chờ thu.
Sương Mai