có những người thân gần vắng lạ
bỗng dưng quay bước bỏ về xa
trăm năm một nẻo đường buông thả
mê lộ ngần vơi như thoáng qua
nắm gió chiều tan vào trắng hạ
hoa trời vừa toả giấc hoàng sa
giang sơn khép cửa vầng trăng ngả
im lặng nghe hồn suối dạ ca
có những hoàng hôn lìa tất tả
thẫn thờ tình nghĩa héo như hoa
đất cằn vất vưởng nam hàn đoạ
bức tử sông hồ vách khảm kha
ngần ấy không gian từng bước lả
giã từ cánh vạc nối bao la
từ nay chép sử trên mây hoạ
chữ nghĩa đổi màu sắc dụ ngoa
Lưu Nguyễn Đạt
9 Tháng Sáu, 2006