Tôi trút xuống nỗi buồn kia trên lá
Tôi đổ tràn màu tím ấy lên hoa
Và mỉm cười quên hết những ngày qua
Lòng nhẹ nhõm như cánh chim buổi sáng
Tôi hít mạnh cho phổi tràn lãng mạn
Cho máu hồng huyền hoặc nhịp đàn vui
Cuộc đời kia còn chứa vạn nụ cười
Trên muôn nẻo, gió trăng còn bát ngát
Tôi nhắm mắt nghe lòng thôi quặn thắt
Nghe miên man gió lộng dưới chân mình
Đóa hoa tươi đang mỉm miệng cười tình
Xinh đẹp quá, lá cành đang phơn phớt
Trút tất cả nỗi buồn kia bất chợt
Nghe nhẹ tênh, lòng hớn hở lạ thường
Những bon chen, những phản bội yêu đương...
Sao bỗng chốc tan đi như làn khói?
Tôi hôn nhẹ đó hoa hồng tươi mới
Mùi hương thơm thắm nhè nhẹ vào lòng
Tôi đã vui, bầu trời đã mênh mông
Đã xanh ngắt như chưa lần u ám
Tôi trút xuống nỗi buồn kia một thoáng
Lòng thênh thang như mây gió lưng trời
Tôi quay đầu bầy lại một cuộc chơi
Cười tươi tỉnh, cho một ngày rất mới
SƯƠNG MAI