Bỗng người đi biệt một hành tinh
Xa cả hồn thơ lẫn mái đình
Ðã hết thời gian chào hạnh phúc
Chẳng còn kỷ niệm hát bình minh
Trong sương đám cỏ còn thơm mộng
Dưới mộ ngàn năm vẫn ấm tình
Dẫu đủ cho đời không thiếu nhớ
Linh hồn phảng phất ánh lân tinh
HÀ TRUNG YÊN