Xin con nắng rực hiên nhà Cho ta phơi những ngày qua ưu phiền Xin con gió lặng bên thềm Thoảng cho ta chút hương mềm tóc xưa Ngày đi xin vẫn như chưa Cho ta còn chút đong đưa xuân thì NGUYỄN THỊ KHÁNH MINH