* Tặng Lãng Nhân Phùng Tất Ðắc
Ờ ! Trong chốn phùng trường tác hý
Dám khôn kia đem ví dại này
Trăm năm rũ áo trắng tay
Ngựa xe một nước cờ bày oái oăm
Xưa lừng lẫy tiếng tăm Vương Bột
Gác Ðằng Vương lạnh một vầng trăng
Bán sinh phong cốt lăng tằng
Ai rằng lãng tử, ai rằng dật dân
Nghĩ đến chữ bạch vân thương cẩu
Chút lợi danh bôn tẩu hoài công
Cái ta với cái vô cùng
Biết đâu mà có mà không mà tìm
Ðem hiện tại nhận chìm dĩ vãng
Lấy tương lai xóa ván bài thua
Thì sao những lúc vui đùa
Chẳng nghiêng dóc túi mà mua trận cười
Năm với tháng não người nhân thế
Máy thời gian có nể nang mình
Hát ngao một khúc vong tình
Trong ly rượu chát thoáng hình phù du
Hà Thượng Nhân
Sài gòn năm 1959