Khi xa nhau
Xin nghĩ về em
Như một áng mây
Ðến với cuộc đời
Trong một chuyến rong chơi tò mò lãng mạn
Và mây, thì có lúc phải tan đi
Như giấc mơ
trong bước mộng du
Một lần anh sống với
Và giấc mơ, thì đâu có thực trên đời
Như sương đêm
Lạc quan và ngây thơ
Ðâu biết mình long lanh hư ảo
Em đã từng kỳ vọng rất nhiều
Nên đôi khi vỡ mộng
Em đã yêu say đắm cuộc đời
Nên chừng như, ảo tưởng
Và tình yêu, mãi là điều không thực
Phải không anh
NGUYỄN THỊ KHÁNH MINH