Ta mong về sống ở quê hương,
Xanh lũy tre, nhơ nhởn lúa vàng..
Bụi, khói, ồn ào.. đô thị ngán,
Ruộng, đồng phác tịnh, xóm làng thương.
Sàigòn nắng, nóng.. hồn thơ lụi,
Hànội xô bồ.. ý đạo nương.
Ngửa mặt, Ðộc Cô cười cửu kiếm,
Càn Khôn hòa nhịp Chuyển Luân Vương!
–-
Ta có ba người bạn chí thân,
Kẻ là học giả, kẻ thi nhân..
Ða tài, lại thiếu tâm bi mẫn,
Vọng động nên quên chuyện hợp quần..
Nghe kể xấu nhau, buồn cả ruột,
Ðọc lời tự bạch, ngứa thêm chân.
“Tam nhân tất ngã sư”, xưa nói,
Xuống chó, lên voi.. biết mấy lần!?
DƯƠNG HUỆ ANH