Từ phen bão nổi nguồn xa
Chân mây vén mộng cho ta gặp người
Nhưng chim tu hú hót mời
Giọng trong veo đó đã vơi nhạc thiều
Tôi nghe mãi khúc thương yêu
Thấy như vắng hẳn những điều chân nguyên
Bão tan, nguồn chảy thâm uyên
Từng câu thơ bỗng truân chuyên lạ kỳ
Trắng tươi dặm nhớ rừng lê
Vườn ai cũng có hoa thề băng trinh
Sao ta cứ vẫn vô tình
Khi người mang cả hành trình gió mưa
Nguồn xa sóng dội ngàn xưa
Khí thiêng sông núi cũng vừa nổi trôi
Bão tràn ly nước trà sôi
Uống đi, xong lại phương trời lênh đênh.
Hawthorn, 6 - 4 - 2008
CAO MỴ NHÂN