Thế rồi em khóc dòng sông cạn
Giọt lệ tàn đêm nhỏ xuống đời
BÙI THANH TIÊN
1
Những buổi mai,
nghe chim hót.
Chợt thoáng nhìn một ánh mắt nai,
mà chưa biết cuộc đời này mật ngọt.
2
Có những buổi ,
nhìn em ngồi chải tóc,
và ngắt hoa, bắt bướm bên đường.
Thầy tóm được,
chưa ăn đòn đã khóc.
Cô bé nhìn tôi,
khúc khích cười...
3
Một mùa thu,
tháng 8 - 1954
Hà Nội đứng trầm tư,
trước ngả đường lịch sử.
4
Cô bé láng giềng đã trở thành thiếu nữ,
vẫn nụ cười,
trìu mên quá đi thôi.
Nụ cười ấy nối trái tim gần lại,
dù chưa nói một lời dấu ái,
mà như gắn bó trăm năm với người.
5
Máy bay chuyển bánh,
rời phi đạo.
Em vẫn đứng nhìn tôi,
chưa nói một lời.
VIỆT BẰNG
(Những Mảnh Tình Trong Khuôn Viên Ðại Học)