Không tình yêu như cây khô
Ngày đêm băng giá thẫn thờ cô đơn
Ta mang nặng nỗi u buồn
Nhớ thương người vẫn chập chờn trong mơ
Hồn thơ xơ-xác xác xơ
Cái ta ngơ ngẩn ngẩn ngơ giữa đời
Tình yêu vỗ cánh xa rồi
Ðông Tây Nam Bắc không người tri âm
Ta giờ gỗ mục lặng câm
Lắng nghe lệ tủi mưa dầm vì yêu
Hỡi ơi! tình chỉ một chiều
Người xa, càng nhớ càng nhiều vấn vương
Minh Viên
I'M ENTANGLED IN YOU
Without fire of love I become a wilted tree
That's freezing, bewildered and lonely night and day
And shouldering a heavy burden of endless sorrow
For you take my heart away from me.
My poetic soul is all tattered and torn
I stagger along the wandering life 's storm
Your birdlike love flies off with idle dreams
And abandons me in helplessness without a confidante
I silently embrace my decay-wood existence
And listen to the rain of my mournful tears fall down
Oh! There 's only a one-way path in our affection
That I am entangled in with an everlasting remembrance