|
|
Thơ mới & thơ tự do |
GIÓ CHIỀU TUNG TÓC XÕA
|
VIỆT BẰNG - đăng lúc 03:06:33 AM, May 11, 2007
Qua thềm rơi chiếc lá sâu lắng một nỗi buồn. Trái tim không là đá, mà máu chảy chưa mòn.
Trong bến thực, nguồn mơ người ẩn hiện trong thơ. Nhớ một ngày rộn bước, nhớ dòng sông vỗ bờ...
Nhớ em hồng đôi má, ý thơ bay vút cao. Bóng chim trên tầng lá, biết ngả nghiêng phương nào?
Một hướng nhìn hoang dã len nhẹ nhẹ trong hồn. Tình ơi! sao vội vã, môi người ấm nụ hôn.
Bên thềm, dấu tích xưa lâu rồi, còn trong mơ? Gió chiều tung tóc xõa, như cổ tích tuổi thơ.
VIỆT BẰNG
|
|
Created by Hiep Nguyen, Sept. 2003 |