|
|
Thơ mới & thơ tự do |
NHỚ NGƯỜI THƠ SAY
|
HÀ THƯỢNG NHÂN - đăng lúc 04:19:41 AM, Mar 15, 2004
Gác nhỏ chập chờn lửa túy vương(1) Nhìn trăng quặn nhớ Vũ Hoàng Chương Mười tư tháng tám ờ hay nhỉ Thơ hẳn vì ai cũng đoạn trường. Cuộc thế chẳng qua là quán trọ Ché vào gửi lại chút văn chương. Từng đi khắp cả và thiên hạ Một kiếp say dài giữa sắc hương. Đầu bạc lạc loài dăm bẩy kẻ (2) Đâu ngờ chữ nghĩa cũng tang thương. Đêm nay ta gục trên trang sách Cứ tưởng trăng vàng cũng vấn vương. Cứ tưởng giọng ai cười dưới mộ Em Hoài gặp lại gã Hoàng chăng? (3) Tao Đàn nhớ trận say ngày đó, Trời góp mười phương lại một phương. Đốt cháy thâu đêm cơn dị hỏa Hỡi ai có nhớ nghĩa vô thường? Say cho đến chết người thơ ạ Khói loạn bay về nẻo túy hương. Ta mới mách nhau rằng :rút lại Ở đâu lại chẳng có thiên đường? Thời gian vất vả cơn trường mộng Con ốc vật vờ giữa đại dương. Quê thật có ai như Lý Bạch Có ai như thể Hạ Tri Chương. Anh về mừng tủi: ai, người cũ Ta thuở nào đây buổi Thịnh Đường. Ngựa quý, áo cừu không nói nữa Rừng phong biết mấy lớp phong sương (4) Ta như là có mà không có Có cả thanh bình giữa nhiễu nhương. Có cả Vô Ngôn thăm thẳm dựng Trăng mùa thu cũ sáng như gương. Anh đi! thơ viết cho ai đọc? Hú gọi hồn thiêng giữa phố phường. Nước mắt chẳng còn sao khóc được? Chẳng say sao xóa nổi biên cương.(5) Chẳng say thì đọc thơ say vậy, Sương khói mơ hồ bóng túy vương.
HÀ THƯỢNG NHÂN 21-01-1985
(1)- Vủ Hoàng chương, lúc sinh thời, vẫn xưng là túy vương (vua say) (2)-Lũ chúng ta lạc loài dăm bẩy kẻ Bị quê hương ruồng bỏ, giống nòi khinh (Vũ Hoàng Chương) (3)-Em Hoài tức Hoài Điệp Thứ Lang, tức Đinh Hùng, em vợ mà là bạn thơ thân thiết của Vũ Hoàng Chương. (4)-Rừng Phong, tên một tập thơ của Vũ HoàngChương (5)-Lấy ý trong câu thơ của Vũ Hoàng Chương Hỡi ơi, dâu bể mòn thương nhớ Gỗ đá còn trơ gỗ đá thôi. Lớp lớp biên cương tình chật hẹp Mùa xưa thông cảm đã qua rồi.
|
|
Created by Hiep Nguyen, Sept. 2003 |