Hành lang dài hun hút
Dài hơn ngàn xác đêm
Em với sầu lê bước
Như vào phần mộ riêng
Hành lang dài bất tận
Chập chùng bóng quạ đen
Ðánh rơi lòng thù hận
Rơi ước mộng đầu tiên
Hành lang dài lạnh lẽo
Ði mãi vẫn chưa cùng
Những bình hoa khô héo
Khóc cuộc tình lâm chung
Hành lang dài lặng lẽ
Nghĩ đến một tên người
Thấy ấm lòng vô kể
Thắp trên môi nụ cười
Hành lang dài phiền muộn
Thèm một tách cà phê
Thức lòng người bé mọn
Thức đời mình u mê
Em thầm gọi tên anh
Như vuốt ve buồn mình
Mưa đan hoài chiếc áo
Gió thơm môi đa tình
Chiếc áo dài hơn em
Ðẹp hơn ngàn lời khen
Em mặc vào nỗi nhớ
Soi bóng mình trong quên.
hahuyenchi
Putting On Nostalgia
Long is the corridor
Farther than thousands of deep nights
You and sorrow slowly pace
As if entering your own grave
The hall is unending
With shadows of black crows hovering
Dropping hatred feelings
Killing initial dreams
Cold is the lengthy passage
Unreachable limit
Vases of flowers all faded
Crying for love at death
The string of woes is endless
Thinking of a person's name
Warms your heart
Lighting a smile on your face
In the long cascade of sorrows
One craves for a cup of coffee
Awakening you and me
Kindling our unconscious
Softly you call my name
To soothe our sadness
The rain weaves the dress
Of wind and passion
On you, the robe is longer
To words of praise, it is nicer
You put on nostalgia
Mirroring in oblivion.
English version by bachhac