Con đường dốc nắng em là nắng
Mái tóc vàng mơ nắng vuốt ve
Trên những chòm cây mây rất trắng
Chờ em che bóng bước em đi...
Con đường dốc nắng con đường vắng
Chỉ một em thôi đủ rộn ràng
Từ chỉ một vài con bướm trắng
Bây giờ chim én rủ Xuân sang...
Con đường dốc nắng nâng con suối
Nâng bước chân ngà gió quyện hương
Nâng cỏ nâng hoa thành thế giới
Vì em mà mở hết biên cương...
Con đường dốc nắng tương tư nắng
Nếu một ngày kia mất biệt em
Mái tóc chìm đâu trong khói sáng
Còn chăng con bướm trắng, vô duyên!
TRẦN VẤN LỆ