Em đến rừng Thu vàng lá gió
Buồn vui còn ở với mùa sau
Môi em lá chín giăng đầy ngõ
Tình vẫn mưa phai trắng mái sầu
Nghe chăng cái rét lay vườn trúc
Lay nỗi buồn ta nhức nhối nàng
Ta với mùa Thu cùng thổn thức
Lúc rừng Thu quạnh lúc trăng tan
Hoa súng muôn màng cười với Thu
Như ta nhếch mép cùng ưu tư
Trăm năm đã muộn chưa em nhỉ
Cho một mùa xanh lỡ tạ từ
Bóng cây soi nước chiều lên khói
Tóc liễu vờn bay sóng tiễn ngày
Thấy ở lòng ta trăm dấu hỏi
Về em, về một nhánh Thu gầy.
hahuyenchi
A Thin Branch Of Autumn
You come in the golden forest of rustling leaves
Joy and sorrow remain in the late season
On your lips land leaves of crimson
Love still blesses us in unison
In the bamboo grove, cold air is seeping
For you, why is nostalgic pain arousing?
Autumn and I are weeping
In solitude when the moon recedes.
Tardy fall lilies smile along the flow
As I acknowledge sorrow
Is a lifetime of wonders too late
To amend for curtailed love in youth?
Trees reflect in the lake under the smoky sky
Willow hair bids good-bye to daylight
In me are hundreds of questions
About you, a thin branch of autumn.
English version by baongoc