Viết theo tâm sự
của Nguyễn Tiến Lãng
VIỆT BẰNG
1
Nơi bé ở,
Có khu nhà ổ chuột.
Vùng ngoại ô,
Ðường đi nhiều dốc quanh co,
Những cô gái thập thò trước cửa.
2
Ðã gặp bé
bên cột đèn tụ điểm,
Tuổi chưa đầy mười lăm,
Màu da sương gió ngăm ngăm...
Bán vé số,
Và đưa khách về mê lộ.
3
Khung cửa mở rồi khép vội,
Khách vô phòng,
Mùi ẩm mốc rêu phong.
Bé xin lỗi,
- Chị còn đang bận,
Và nói thầm ,
Qua hơi thở ấm:
“ Cho em tự nguyện làm người thế thân.”
4
Bé dễ thương,
nhưng còn quá nhỏ
Khách chê.
Còn cho chiếc nhẫn,
Lúc ra về.
5
Cuộc biển dâu đa dạng,
nhiệm mầu,
Hơn mười năm sau,
Trong bệnh viện đa khoa
Santa Anna,
Khu tiết niệu
Bệnh nhân nằm chờ,
Vết thương rỉ máu.
6
Với chùm tia LASER,
Cô bác sĩ như nàng thơ,
Làm phép lạ,
Trên màn hình, khối polyp bay hơi. (1)
7
Em đến thăm và nói nhỏ:
“Ðúng Anh rồi,
Người cho Em chiếc nhẫn,
Ðến bây giờ còn trốn nữa hay thôi?”
8
Trong vòng tay tôi, Em kể
Những ngày vùi dập giữa phong ba.
Những ngày qua,
Như ác mộng,
Cuốn đời trôi.
Và bao lần vấp ngã,
Rất đơn côi.
Ghét Anh quá,
Ðể mặc Em trong dòng đời nghiệt ngã.
9
Hơn mười năm thương nhớ,
Vẫn không nguôi.
Em đặt bàn tay trên tay tôi,
Và cùng ngắm,
Sao trời đang đổi ngôi
10
Chúng mình ngồi nói chuyện,
Bằng ngôn ngữ của mắt, môi
Trong phút giây mầu nhiệm,
Mắt Em lấp lánh sao trời.
11
Người đòi non nước,
Còn không được.
Em chỉ đòi tôi,
Một mảnh đời.
12
Lời thơ khép lại,
Giữa môi Em.
Và khi ấy, thời gian như cánh chim
Cùng chung nhịp đập trái tim.
Có thể sau phút này, Em sẽ khóc
Trong vòng tay hạnh phúc với trời đêm.
13
Em gọi tôi rất khẽ,
Qua không gian thu nhỏ ở đôi môi.
Như cô gái trong huyền thoại Ngàn Ðêm Lẻ
Trong phút giây diễm ảo cuộc đời,
Trong dông bão của ngọn triều cảm giác...
......
Buổi hẹn chiều nay, tôi đi về hướng khác
Trả lại Em, tuổi trẻ của Thiên Ðường.
Việt Bằng
(1 ) Bướu lành ở nhiếp hộ tuyến, giải phẫu bằng phương pháp nội soi với tia L.A.S.E.R.